Chủ Nhật, 30 tháng 6, 2013

0

Nhởi quân cổ, đơn giá như trừng trị văn hóa

Chơi bầy cổ là một hích vui, một nét văn hóa đặc biệt hả xuất hiện cách đây dãy trăm năm, và bắt đầu nở rộ ở cỡ thời gian đất nước sau giải phóng. Chơi bầy cổ không chỉ là đam mê, là hích vui mà còn góp sức gìn giữ giá trị văn hóa, đặt nó không bị mai một hay chìm vào quên lãng.

 


Bài 1: Gặp “Vua quạt cổ” Hà Thành

Với gần 500 chiếc quạt điện cổ đủ loại, ông Trần Công Phúc thực sự là người “giàu có” nhất trong giới Chơi quạt cổ của Việt Nam hiện nay.

Ông Phúc đang “giả vờ lại tên” cho những chiếc quạt cổ.

Trong ngôi nhà nhỏ chỉ độ 20 m2 cuối phố Tạ hiện (Hà Nội) có một ông lão với cặp kính dày cộp, ngày đêm ngồi tỉ mẩn, mê mải với những chiếc quạt điện cổ lỗ sĩ. buổi nào cũng thấy ông Phúc liền chân, liền tay, buổi thì đục, buổi thì mài một chiếc ốc, chiếc bít. Đang chiêm bao sưa, bỗng nhiên ông dừng lại, lấy tay dò cỡ dưới nền đất, vừa tự lẩm bẩm: “Cái ốc văng đâu chết rồi, thiếu nó thì không thể ‘giả vờ lại tên cho em’ đặt”. Đó là cách gọi hóm hỉnh của ông với cỡ chiếc quạt trong kho tàng của mình. Tuổi hả ngoài 70, mắt kém cho nên phải chết gần chục phút ông mới cỡ ra đặt con ốc. Ông hỉ hả cười: “tôi làm việc tức là tôi tồn tại, tôi tồn tại nghĩa là tôi làm việc”, rồi lại tiếp tục Công việc một cách hứng khởi.


Ông Phúc kể, năm 1992, ông nghỉ hưu sau 36 năm gắn bó với ngành cơ khí. Và đó cũng là buổi ông “bén duyên” quạt cổ. &Ldquo;Hồi đó, tôi đặt một người hàng xóm bán rẻ cho chiếc quạt nhãn hiệu Marelli của khách sạn Metropole Hà Nội, hả bị hỏng. Tôi đem bay chữa lại, quạt bay ngon ơ. Một thời gian sau, một vị khách ập lịch người Anh tình cờ mong thấy chiếc quạt trong nhà tớ, hử đòi chuốc cạ thắng và làm bộ làm tịch cấp 20 dọ giá như gốc”, ông Phúc tâm can.

 

Chiếc quạt hãng Marelli giàu giá như gần 60 triệu cùng.

&Ldquo;Thương vụ” trước hết ấy khiến ông Phúc hiểu ra giá như trừng trị mực những chiếc quạt cổ. thuật trường đoản cú đó, ông chạy khắp chỗ thắng tầm, thu chuốc những chiếc quạt lâu đời, rồi tiễn chạy sang sửa, phục chế. giàu người cười chê ông tiễn “cục sắt” thải loại chạy nhà, nhưng mà rồi mới ngã ngửa đại hồi sang bàn tay khéo mực ông, những chiếc quạt ấy trở nên giàu giá như hết sức. &Ldquo;Dạo trước, nhá tin tưởng trong thành thị Cần thơ dại giàu người giàu chiếc quạt về cạ máy hơi nước, thể quạt cổ nhất trường đoản cú đại hồi con người mới phạt minh ra điện, tớ vào trong đó, thăm dò khắp chỗ rốt cục cũng tầm chuốc thắng chiếc quạt độc nhất nà. giàu người hỏi chuốc lại nhưng mà tớ chớ bán, chỉ giữ đánh kỷ niệm”, ông Phúc biếu biết.

Kho “cùng nát” vô giá như


Nhà quá bé nhưng giàu quá giàu quạt, nên chi ông Phúc nếu đánh một thanh thép trường về can nhà thắng treo trục quạt, người thông thường chạy vào hơi nếu cúi người đang khách Tây thì nếu lòm khòm mới chạy thắng sang cửa. Trong “kho báu” mực ông Phúc, giàu nhất là quạt Marelli (Pháp), quạt Emi (Hà Lan), Calor (Pháp), quạt tai hoạ voi mực Nga... Ông giàu dạng thuật vanh vách niên lộn xộn, tính nết hay băng nhóm nổi bật, cũng như giá như mực tầm chiếc. Như chiếc quạt cổ Phillips (Hà Lan), là một trong những sản phẩm mực phông tiến đánh nghiệp nỗ lực giới trường đoản cú những năm đầu nỗ lực kỷ 20. cơ thể chiếc quạt thắng đánh cạ gang, phần phái đánh cạ gỗ phíp màu vàng óng lỡ nhẹ lỡ bền, chớ bao hiện cong tự đắc một cách đáng ghét =====. Bao đùm đằng ngoài là rọ sắt mẩu, kết hình khoa ngóng rất xinh mắt và kiên cố. &Ldquo;Chiếc quạt nà hoàn tuyền đánh cạ cùng và gang. đại hồi sửa nghỉ, tớ nếu tẩn mẩn giàu, nếu chuẩn xác tầm tí tẹo, chỉ cần sai một cốc là quạt về chớ êm. Ngoài ra nếu rất nhẹ nhàng nếu như chớ sầy sơn năng rượu cồn chạm sẽ đánh khuất vẻ xinh. Quạt nà bền xinh dính líu trăm năm đấy”, ông Phúc nao nức.

 

 

Năm 2012, ông è cổ đánh Phúc hẵng đặng Trung tâm sách kỷ lục Việt Nam thi hài lập kỷ lục là “Người giàu bộ sưu xấp quạt cổ giàu nhất” với hơn 500 chiếc quạt cổ đủ nhãn hiệu nổi danh trường đoản cú giàu nước. Trong mạng gia sản mức ông, giàu những chiếc quạt xọc dây độc như chiếc Marelli phai cọ than hẵng giàu tuổi thọ hơn 100 năm; chiếc quạt nhãn hiệu Xanghai giàu trường đoản cú thời trường đoản cú Hy Thái Hậu, tuổi ngót trăm năm, chốc con người mới biết dùng quạt điện…

Dẫn mình lên canh 2, chỉ đụn “sắt vụn” nà bè quạt, nà lồng quạt, thân quạt... Bày la liệt, ông giới thiệu: “Nhà chật, chả giàu chỗ được thành thử mình nếu dỡ riêng dạo bộ phận ra cho hắn gọn”. chốc mình hỏi, với hơn 500 chiếc quạt, công sao ông giàu thể nhai đặng được lắp đúng các bộ phận vào chiếc quạt, ông cười tự tin: “mình hiểu tinh chúng như thân thể tớ gắng”. nhai gắng đủ biết đụn “sắt vụn” nào giàu ý nghĩa với ông như gắng nà.


Khách tới sắm quạt thứ ông cốt là người nác ngoài, khách khứa nấp lịch nhiều, nghệ sĩ, thương lái, thậm chấy là tham lam rụm lung tung quán… lượt giở gò cácvidít khách khứa dính dấp xuể lại, ông phước kiêu hãnh: “nhiều những lót xuể gặp ngốc tịnh vô thẳng thớm chính trong suốt nhà trui như tôn giáo diễn nghệ tường thuật phim Người Mỹ lặng thầm Micheal Di Gregrio hay là giám đốc Appollo Việt trai, giám đốc điều hành hãng Mercedes Benz Việt trai… Cái nghiệp nào là giúp trui gặp xuể có người hiểu biết, xót thương văn hóa cổ, đấy là niềm vui mừng to nhất”.

0 nhận xét: